Nhận định, soi kèo Sreenidi Deccan vs Aizawl, 20h30 ngày 3/2: Cửa trên ‘tạch’
本文地址:http://member.tour-time.com/html/390d698924.html%20l
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo Cagliari vs Lazio, 2h45 ngày 4/2: 3 điểm bỏ túi
Cô gái Nông Thị Thư (Bắc Kạn - SN 1998) tốt nghiệp Đại học Lâm nghiệp, là giáo viên của trường Cao đẳng Bắc Kạn.
Việc trở thành giáo viên là ước mơ của nhiều đứa trẻ nông thôn như cô. Mặc dù không theo học ngành sư phạm nhưng cuối cùng Thư lại gắn bó với công việc giáo dục nghề nghiệp.
![]() |
Cô giáo Nông Thị Thư |
“Có thể nói, tôi đến với nghề như một mối duyên, càng làm càng say mê”.
Thư đã theo đuổi con đường dạy nghề được 10 năm. Thế nhưng, kỷ niệm ngày đầu tiên đứng lớp vẫn luôn khiến cô nghèn nghẹn khi nhớ lại.
“Do đặc thù nghề nghiệp nên học viên trung cấp, cao đẳng có nhiều người lớn tuổi. Người lớn tuổi nhất tôi từng dạy là sinh năm 1963.
Lần đầu tiên lên lớp tôi gặp các học viên nhiều tuổi, mình lại mới ra trường, chưa có kinh nghiệm. Khi nghe hai tiếng “cô giáo” từ học viên, cảm giác rất khó tả, hạnh phúc xen lẫn tự hào”, Thư kể
Trước khi chính thức nhận lớp, Thư tham gia học lớp nghiệp vụ sư phạm 3 tháng, sau đó về học việc tại khoa Nông lâm 4 tháng.
Cô được dự giờ những giáo viên có kinh nghiệm và được thầy trưởng khoa trực tiếp hướng dẫn từng bước như: Soạn giáo án, tập dượt làm giáo viên… Bốn tháng sau, Thư trải qua kỳ thi sát hạch đầu vào trước hội đồng của nhà trường.
Sự tự tin và cầu thị trong học hỏi đã giúp Thư nhận được đánh giá cao từ hội đồng.
Vậy nhưng, thời gian mới dạy, Thư thừa nhận mình gặp khá nhiều khó khăn trong cách tiếp cận phương pháp giảng dạy. Đam mê đã giúp cô tiến bộ từng ngày.
Công việc của Nông Thị Thư hiện tại là giảng dạy các môn học, mô đun thuộc chuyên ngành Trồng trọt và bảo vệ thực vật.
Ngoài giảng dạy lý thuyết, cô còn trực tiếp tham gia hướng dẫn thực tập sản xuất tại các mô hình nhà trồng nấm, nhà lưới…
Mỗi lần thu hoạch sản phẩm, cô và trò đều phải dậy từ 5 giờ sáng, để thu được những sản phẩm tươi ngon. "Công việc sản xuất vất vả nhưng rất vui", Thư nói.
Đào tạo nông nghiệp công nghệ cao
Nữ giáo viên tâm sự, xuất thân từ nông thôn nên từ nhỏ, cô đã yêu thích đồng ruộng, núi rừng.
Sau này Thư học đại học, được tiếp cận với những kiến thức về sản xuất nông nghiệp hiện đại, bảo vệ môi trường sinh thái về xuất khẩu nông sản… nên khi làm giáo viên dạy nghề cô mong muốn đem những kiến thức đó truyền đạt lại cho học sinh - sinh viên.
![]() |
Cô Thư (đeo kính) cùng học viên tại nhà lưới sản xuất rau sạch |
Như vậy, khi ra trường, các em có thể yên tâm lao động sản xuất, phát triển kinh tế nông nghiệp địa phương thay vì đổ xô đi làm lao động phổ thông tại các khu công nghiệp.
“Cách làm nông nghiệp truyền thống, năng suất không cao, nhiều rủi ro.
Tuy nhiên, khoa học phát triển, công nghệ cao đã hỗ trợ rất nhiều cho người nông dân, giúp họ tăng năng suất, hiệu quả kinh tế cao”, cô giáo sinh năm 1988 khẳng định.
Mười năm qua, cô giáo Thư đã nỗ lực không ngừng, bồi dưỡng kiến thức và nâng cao trình độ cho bản thân qua các khóa đào tạo nâng cao và kỹ năng nghề nghiệp, đồng thời tích lũy kinh nghiệm từ đồng nghiệp.
Đối với công việc dạy nghề, thực hành đóng vai trò quan trọng. Mỗi giáo viên cần tìm ra phương pháp phù hợp cho nhiều đối tượng học viên khác nhau.
Học viên lớn tuổi, chưa thành thạo công nghệ và các thiết bị nghiên cứu, cô cố gắng truyền tải kiến thức bằng ngôn từ dễ hiểu, có ví dụ sinh động động…
![]() |
Cô Thư mang những kiến thức của mình về nông nghiệp công nghệ cao truyền cho học viên. |
Cùng với đó, cô hướng dẫn học viên trực tiếp trên mô hình sản xuất, đồng ruộng, tăng cường mối liên kết giữa học ở trường với sản xuất thực tế để các em phát huy được sở trường năng lực bản thân.
Trong những năm gần đây, lãnh đạo trường Cao đẳng Bắc Kạn đã quan tâm, đầu tư tập trung giảng dạy nông nghiệp hướng đến sản xuất nông nghiệp sạch và nông nghiệp công nghệ cao.
Các giảng viên chuyên ngành như Nông Thị Thư được đưa đến thăm quan, học tập kinh nghiệm tại các vùng sản xuất nông nghiệp công nghệ cao.
Từ đó cô về xây dựng các mô hình như vậy tại nhà trường như: Sản xuất trong nhà có mái che (nhà lưới), sử dụng công nghệ tưới phun tự động, tưới nhỏ giọt.
Cô giáo trẻ cho biết thêm, sản xuất nông nghiệp trong nhà lưới là xu hướng trong giai đoạn bùng nổ công nghệ hiện đại, kỹ thuật số.
Mô hình này giúp bảo vệ rau khỏi côn trùng phá hoại, giảm được tối đa việc sử dụng thuốc bảo vệ thực vật, qua đó tránh được ô nhiễm môi trường và gây ảnh hưởng đến sức khỏe người tiêu dùng.
Công nghệ sản xuất này cũng bảo vệ rau khỏi thời tiết khắc nghiệt… Hệ thống tưới phun tự động giúp người nông dân không phải vất vả chăm sóc, tưới tắm cho cây, giảm công lao động và giảm giá thành sản phẩm.
Bên cạnh trồng rau, người nông dân cũng có thể áp dụng để trồng hoa, trồng các loại cây ngắn ngày, nhanh cho thu hoạch.
Quang Sơn
">Cô gái miền núi mang khát vọng đào tạo nông nghiệp công nghệ cao
Theo ông Nhạ, quá trình triển khai dạy và học trực tuyến vừa qua khẳng định, phương thức này không chỉ là giải pháp tạm thời trong mùa dịch mà còn là giải pháp quan trọng nâng cao chất lượng giáo dục từ mầm non đến đại học.
Ưu điểm của dạy học trực tuyến là giúp giải phóng năng lượng lớn cho thầy cô, giảm rất nhiều thủ tục hành chính; nhiều kiến thức, kinh nghiệm được chia sẻ, nâng lên.
![]() |
Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ chủ trì hội nghị. |
Bộ GD-ĐT sẽ hoàn thiện dự thảo quy chế dạy học trực tuyến, dạy học từ xa trên truyền hình làm cơ sở để các trường thực hiện.
“Ngành giáo dục quyết tâm thực hiện tốt. Khi làm bài bản, có căn cứ pháp lý, dạy học trực tuyến sẽ được coi là hình thức chính thức” - ông Nhạ nói.
Qua khảo sát, trong thời gian nghỉ học phòng chống Covid-19, 80% học sinh được dạy học qua Internet và truyền hình, riêng khu vực thành phố trên 90%. Kỹ năng về công nghệ thông tin, chuyển đổi số của học sinh, giáo viên được nâng cao, chất lượng dạy và học đảm bảo.
Bên cạnh những kết quả ban đầu, việc dạy học từ xa, qua internet, trên truyền hình cũng còn một số khó khăn, hạn chế về hạ tầng, máy chủ đường truyền, thiết bị kết nối đầu cuối; hạn chế trong tương tác giữa giáo viên và học sinh, nhất là bậc mầm non, phổ thông; học sinh vùng khó khăn chưa có điểu kiện tiếp cận với hình thức dạy học này…
Dạy học trực tuyến sẽ cộng hưởng với trực tiếp
Ông Nhạ cho hay, tới đây phương thức dạy học qua internet, trên truyền hình sẽ tiếp tục được triển khai. Đây không phải là phương thức tình thế mà là phương thức cộng hưởng với trực tiếp. Nếu làm tốt được việc này không chỉ hỗ trợ giáo viên mà còn rút ngắn thời gian học tập trên lớp của học sinh.
![]() |
"Khi làm bài bản, có căn cứ pháp lý, dạy học trực tuyến sẽ được coi là hình thức chính thức”. |
Người đứng đầu ngành Giáo dục khẳng định, việc kết hợp giữa học trực tuyến và trực tiếp phải được tiếp tục thực hiện, những tiết học nào có thể học trực tuyến thì thống nhất để kết hợp, có quy định về chế độ dạy học trực tuyến để giáo viên yên tâm thực hiện. Đồng thời, có biện pháp nhắc nhở các thầy cô không tham gia vào chuyển đổi số.
Thời gian tới, Bộ GDĐT sẽ ban hành quy chế chính thức dạy và học trực tuyến ở bậc phổ thông, tiến tới chuẩn hóa để áp dụng. Trong đó, có tổ chức đánh giá, đảm bảo tính minh bạch, nghiêm túc, trung thực.
Bên cạnh đó, xây dựng được một hệ thống cơ sở dữ liệu có chuẩn kết nối thông suốt trong hệ thống. Bộ GD-ĐT sẽ sớm xây dựng trung tâm điều hành giáo dục, kết nối thông tin tới từng sở, phòng, cơ sở giáo dục, đảm bảo thông tin đầy đủ và đưa ra được những quyết định chính xác.
Về việc thu học phí đối với phương thức dạy học trực tuyến, Bộ trưởng yêu cầu phải rõ ràng, công khai, minh bạch, căn cứ vào đó người cung cấp dịch vụ giáo dục và người nhận dịch vụ thống nhất.
Thanh Hùng
Đúng 1 tuần sau cuộc họp với phụ huynh về việc thu học phí dạy online trong giai đoạn dịch Covid-19, trường liên cấp Tiểu học và THCS Ngôi Sao Hà Nội (quận Thanh Xuân) vừa ra thông báo quyết định giữ nguyên mức thu học phí như ban đầu.
">Dạy học trực tuyến sẽ được thừa nhận chính thức ở bậc phổ thông
Không ai muốn gia đình phải tan đàn xẻ nghé nhưng thật sự em đã quá chán nản với người chồng vô tâm này.
Mâu thuẫn giữa chúng em không phải ngày một, ngày hai mà nó bất đầu từ nhiều năm nay. Hai vợ chồng em sống không hòa hợp, thường xuyên xung đột nhưng vì con cái nên em đành nín nhịn cho nhà cửa êm ấm.
Chồng em là người đứng đắn, không rượu chè, cờ bạc và làm ra tiền nhưng anh có điểm xấu là quá tính toán với người thân.
![]() |
Tiền chồng em làm ra bao nhiêu em không được sờ đến. Anh nói, anh giữ để lo các việc lớn trong gia đình như mua nhà, mua xe... Đến khi mua nhà xong, anh vẫn tiếp tục giữ thói quen giữ tiền riêng với lý do ‘đàn bà hay vung tay quá trán, để em cầm có ngày nhà mình ra đường ở’.
Trong khi đó, anh không chi ra đồng nào để lo tiền ăn uống, học phí cho con… Số tiền lương 10 triệu của em đành phải chi ra để lo toan mọi thứ. Nhiều lần em nói quá gay gắt, anh mới đưa cho em vài triệu để chi tiêu cho gia đình. Nhưng tiêu khoản nào, mua gì trong số tiền anh đưa, em đều phải trình bày rõ ràng với anh.
Bù lại, nhờ anh làm ăn được nên chúng em cũng mua được căn nhà riêng khá khang trang để ở. Từ lâu nay biết tính chồng chặt chẽ, em cũng không dám chi tiêu gì cho bản thân. Ngoài thu nhập khi đi làm ở công ty, em thỉnh thoảng có thêm một số khoản riêng nhờ cộng tác cho vài nơi khác nên cũng không quá khó khăn.
Đợt vừa rồi, em nhận được tiền hoa hồng là 50 triệu đồng. Số tiền này, em không nói với chồng bởi nếu biết em có tiền, anh sẽ không đưa thêm đồng nào để chi tiêu cho gia đình. Vì vậy em giữ khoản đó lại, phòng khi con cái đau ốm hay bản thân có việc để không cần phải ngửa tay xin chồng.
Tuần trước, bố em gọi điện báo tin mẹ em bị ung thư. Em nghe như chết lặng. Từ hôm đó, em không hôm nào được ngủ yên vì thương mẹ thương bố. Mình là con gái, đi lấy chồng chưa giúp được gì ông bà nay bà lại mắc bệnh chẳng biết sống được bao lâu. Chỉ nghĩ đến đó, nước mắt em đã giàn giụa ra.
Gia đình bên ngoại của em họp, tìm cách chữa bệnh cho bà. Mọi người cũng huy động tiền để ông bà yên tâm chữa bệnh vì bố mẹ em lâu nay sống bằng đồng lương hưu ít ỏi của ông, chẳng có bất cứ khoản tiết kiệm nào.
Sau khi vay mượn nhiều nơi, anh trai cả em có hỏi đến các rể. Các anh, em rể trong nhà dù ít dù nhiều đều cho vay, thậm chí còn biếu luôn để bà chữa bệnh. Nhưng chồng em thì không, anh lấy cớ vừa mua nhà nên không còn tiền.
Mặc dù em biết, chồng em còn một khoản lớn trong ngân hàng - anh dự định mua xe ô tô.
Chuyện đó khiến em rất buồn. Chồng không mặn mà việc giúp bố mẹ nên sau cuộc họp gia đình, em đưa cho bố khoản tiền riêng 50 triệu đồng để ông lo cho bà, chỉ mong bà tai qua nạn khỏi.
Vậy mà qua họ hàng bên ngoại, chồng em biết em đã chuyển cho bố 50 triệu thì làm um lên. Anh truy hỏi em lấy khoản tiền đó ở đâu ra. Khi biết nguồn gốc, anh lại đay nghiến em tội giấu giếm chồng.
Anh nói, lâu nay em giả nghèo giả khổ, suốt ngày kêu ca để lấy tiền chồng. Lúc mua nhà, em cũng chẳng đóng góp được đồng nào, nay còn giấu anh cho tiền bên ngoại. Trong khi chồng thì bạc mặt kiếm tiền lo cho gia đình còn em lén lút gom tiền về nhà mẹ đẻ.
Anh còn nhấn mạnh, việc chữa bệnh cho ông bà là do các bác trai trong nhà. 'Con trai phải có trách nhiệm với bố mẹ, không đến lượt phụ nữ như cô', anh nói.
Suốt mấy tiếng đồng hồ, anh chì chiết em. Đến lúc em không chịu đựng được nên đã nói lại thì anh càng bức xúc, đòi ly hôn với người vợ mà theo anh là ‘chỉ gom góp đồ cho nhà ngoại’.
Sáng nay, trước khi đi làm, anh lại tìm chuyện để gây lộn với em. Mẹ đang đau ốm lại thêm chồng như vậy, em thực sự rất chán nản. Em chỉ muốn đi khỏi nhà nhưng lại sợ để bố mẹ nhìn cảnh đó sẽ đau lòng. Mong độc giả cho em lời khuyên.
Trong mắt chồng, em là người phụ nữ nghiêm túc, đứng đắn, cho đến ngày anh phát hiện ra bí mật trong quá khứ của vợ…
">Đòi ly hôn vì vợ giấu giếm gửi tiền cho mẹ đẻ chữa bệnh ung thư
Nhận định, soi kèo Belgrano vs Independiente, 7h30 ngày 4/2: Chủ nhà gặp khó
Sự kiện có sự góp mặt của 63 gương giáo viên tiêu biểu đến từ 26 dân tộc thiểu số (trong đó có 6 giáo viên thuộc nhóm dân tộc thiểu số ít người).
Tại cuộc gặp, cô Lê Thị Thu Trang, giáo viên môn Ngữ văn Trường Tiểu học và THCS EaTrol, Sông Hinh, Phú Yên chia sẻ về vấn đề nhận thức của gia đình và học sinh vùng đồng bào dân tộc thiểu số trong việc học tập.
“Bản thân tôi được gắn bó nhiều năm với phụ huynh và học sinh người dân tộc thiểu số đặc biệt là công tác vận động học sinh bỏ học, đến trường. Có nhiều năm, tỷ lệ học sinh bỏ học khá cao, nhưng không phải điều kiện kinh tế quá khó khăn mà đến từ nhận thức của gia đình các em.
Có những phụ huynh học sinh cho rằng đi học là vì mục đích sau này làm cán bộ, công chức nhà nước. Còn nếu học sinh, lỡ không xin được việc làm trong nhà nước mà về làm rẫy thì học để làm gì? Như vậy học sẽ tốn công sức, tiền của và không có lợi ích về kinh tế”.
Cô Trang cho hay vì vậy, những giáo viên đứng lớp như cô gặp phải rất nhiều khó khăn trong công tác giảng dạy và vận động học sinh đến trường khi học sinh bỏ học.
Thầy K'Dĩnh, giáo viên Trường Tiểu học Tân Phúc 1 (Hàm Tân, Bình Thuận) |
Thầy K'Dĩnh, giáo viên Trường Tiểu học Tân Phúc 1 (Hàm Tân, Bình Thuận) thì chia sẻ tại địa phương, học sinh tiểu học thường ít khi bỏ học, nhưng qua cấp 2,ở lớp 7, lớp 8 thì bỏ học nhiều. Nhiều em có xu hướng không muốn đi học mà chọn đi làm công nhân ở các thành phố lớn.
“Qua trao đổi với các em và phụ huynh thì phụ huynh thường “khoán trắng” cho giáo viên, không quan tâm nhiều đến việc học của con em”, thầy giáo này kể.
Cô giáo Vàng Ha De, dân tộc La Hủ, giáo viên Trường Mầm non Bum Tở (huyện Mường Tè, Lai Châu) cho hay, nhận thức của người dân ở địa phương, điều kiện kinh tế và tinh thần còn nhiều hạn chế nên người dân chưa thật sự quan tâm đến công tác chăm sóc và giáo dục trẻ.
“Những năm trước, dường như ngày nào chúng tôi cũng phải xuống bản để gọi học sinh chứ các em không bao giờ tự đến học. Như tôi là người bản địa nên biết tiếng dân tộc và hiểu được phong tục, tập quán nên dễ dàng trong việc tuyên truyền, nhưng với các giáo viên ở dưới xuôi lên thì thực sự rất vất vả. Bản thân tôi cũng đã rất nhiều lần phải lên tận nương để thuyết phục. Nhiều phụ huynh đáp lại rằng các cháu còn nhỏ nên không cần phải học, ở nhà thì không có gì ăn nên phải đi theo bố mẹ để làm nương. Do đó việc vận động rất vất vả”.
Thầy Đào Văn Mượt, dân tộc Chơ Ro, giáo viên, tổng phụ trách đội Trường Tiểu học Kim Long (huyện Châu Đức, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu) |
Trước phần phát biểu của mình, thầy Đào Văn Mượt, dân tộc Chơ Ro, giáo viên, tổng phụ trách đội Trường Tiểu học Kim Long (huyện Châu Đức, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu) đã cất lên một bài hát bằng 2 thứ tiếng - trong đó có tiếng dân tộc bản địa. Theo thầy Mượt, đây là cách để thầy tìm sự thông hiểu, gắn kết với các gia đình và học sinh trước khi thuyết phục bà con cho con em đi học.
“Học sinh chưa vào tiểu học chưa biết tiếng phổ thông nên tôi phải dùng lời bài hát tiếng mẹ đẻ để làm quen với trẻ rồi vận động gia đình”, thầy Mượt nói.
Tại buổi gặp mặt, các thầy cô giáo người dân tộc thiểu số cũng đã chia sẻ những trăn trở đối với công việc của mình.
Bà Ngô Thị Minh, Thứ trưởng Bộ GD-ĐT chia sẻ tại cuộc gặp các giáo viên người dân tộc thiểu số. |
Thứ trưởng Bộ GD-ĐT Ngô Thị Minh bày tỏ sự cảm thông khi cho rằng nhận thức hiện nay vẫn còn nhiều vấn đề là rào cản trong việc giáo viên thực hiện tốt nhiệm vụ của mình.
Bà Minh cũng hy vọng các thầy cô giáo không khuất phục trước những rào cản mà cần phải tiếp tục cố gắng để nâng cao nhận thức và sự thấu hiểu của các phụ huynh, gia đình.
![]() |
Thanh Hùng
“Bất kỳ một sự tác động nào, nhất là đổi mới, cũng đặt ra những quan điểm trái chiều”, Bộ trưởng Nhạ nói và cho rằng các nhà giáo cũng phải đối mặt với điều này.
">Thầy giáo đến từng nhà và hát để gọi học sinh đi học
Những tấm hình lan truyền trên báo và mạng xã hội cho thấy rất nhiều điều đáng ngạc nhiên. Ví dụ như hình ảnh hàng phượng vĩ tại Giảng đường Phượng vĩ của Đại học Nông lâm TP.HCM bị đốn hạ.
![]() |
Sinh viên ĐH Nông lâm TP.HCM chia sẻ hình ảnh khoảng sân trước giảng đường Phượng Vỹ với những cây phượng bị cưa cụt. |
Nói về chuyên môn cây trồng, chắc chắn các chuyên gia của trường này là bậc thầy thiên hạ. Vậy mà họ cũng chặt bỏ cây phượng không thương tiếc. Tại Di Linh, facebook của Hội đồng hương Di Linh đã đăng tải hình ảnh cây Me Tây cổ thụ được cho là hơn 100 tuổi tại trường THCS Lê Lợi bị chặt đầu không thương tiếc. Tại Nghệ An, những cây xà cừ 40 tuổi trong trường học cũng bị đem ra chặt.
Cư dân mạng, chính là phụ huynh học sinh và các học sinh chỉ biết than thở trên mạng. Trong khi đó, không một hiệu trưởng hay trưởng phòng giáo dục, hay giám đốc sở giáo dục nào có ý kiến nào về vụ này.
Lý do của việc chặt cây được đưa ra ban đầu là do sợ trách nhiệm. Bởi vì rõ ràng khi cây đổ trong trường đè vào bất cứ ai thì trách nhiệm là của hiệu trưởng, do họ được giao quản lý mọi tài sản của trường học.
Trong khi các quy định, quy tắc và việc thực hành chăm sóc, quản lý cây tại từng trường hiện nay không chặt chẽ. Và vì sự kiện cây phượng đổ đè vào 18 học sinh là một sự kiện hy hữu, thành ra xưa nay cũng chưa ai coi lại việc chăm sóc và quản lý cây xanh trong học đường.
Khi sự vụ bung ra, thì mới thấy bao nhiêu là lỗ hổng. Tỷ như cái lỗ hổng trồng cây và quản lý cây, vốn là gốc rễ của việc cây có thể đổ do lỗi của con người hay không cũng khiến ta phải kinh ngạc.
Và giáo sư Trần Văn Chứ, hiệu trưởng Đại học Lâm nghiệp đã chia sẻ trên trang cá nhân thế này về thảm họa chăm cây của các trường học: “Khi làm sân trường, người ta thường đổ những lớp bê tông đến gần sát gốc cây. Trong khi đó, đặc điểm của cây phượng là rễ ăn nổi, ngang, không đâm sâu xuống đất, nên khi đổ những lớp bê tông dày từ 15 - 20 cm thì toàn bộ lớp rễ nằm dưới phần bê tông rơi vào tình trạng yếm khí, không hô hấp được và chết dần, cũng là nguyên nhân khiến cây dễ đổ.
Ngoài ra, nguyên nhân gây đổ cũng có thể đến từ việc xây bồn xung quanh gốc. Đa số trong trường học, thường xây bồn kết hợp với ghế ngồi nghỉ cho học sinh, giáo viên. Bồn cao khoảng 40 - 45 cm so với mặt đất cũ, rồi đổ một lớp đất mới vào sau khi xây bồn xong khiến thông khí, thoát nước kém, tổn hại đến rễ cây.
Cây không chết ngay, nhưng yếu dần do các rễ nhỏ bị hỏng. Ở những phần cổ rễ cũ chết đi sẽ mọc ra những rễ tơ mới để lấy chất dinh dưỡng nuôi cây. Mắt thường nhìn thấy cây sống tươi tốt nhưng thực ra ở phía bên dưới đã bị mục rỗng rồi.”
Một cây phượng tại trường PTCS Lê Văn Tám, quận Bình Thạnh, TP.HCM được làm một cái khung sắt trị giá 6 triệu đồng để giữ lại dù nó đã mục cả rồi. Lý do mà trường đưa ra giải pháp này chính là vì rẻ hơn là chặt cây.
Tuy cây này mới chỉ trồng tại trường vẻn vẹn có 4 năm nhưng nó đã 33 tuổi. Tức là nó đã được bứng tới đây trồng khi 29 tuổi, đã là cổ thụ, độ tuổi mà phượng dễ bị mục rỗng (sau 20 tuổi), chưa kể những sai lầm khiến cây hư hại vì vận chuyển, trồng và chăm sóc. Mà theo giáo sư Chứ, cây cỡ này "tại những chỗ rễ cái, cành to bị cắt, hay những chỗ xây xước trong quá trình vận chuyển đều là nguyên nhân dẫn đến mục rỗng"
Nghĩa là ở đây câu chuyện trách nhiệm ban đầu đã lòi ra thêm câu chuyện sâu xa hơn của tư duy và tầm nhìn. Một học đường mà không muốn trồng cây từ nhỏ lên, chỉ ưa dùng cổ thụ bứng về đem trồng ăn sẵn. Khi cây đã mục thì không muốn bỏ mà dùng khung sắt giữ lại. Trong khi cái khung sắt 6 triệu này có an toàn hay không thì chưa thấy ai dám đứng ra đảm bảo, nhất là vào thời điểm mưa bão và cây trồng chịu gió lùa từ 4 phía, với tán rộng.
Và cuối cùng, là sự trục lợi có thể xảy ra. Hãy nhìn vào những cây bị đốn hay bị cắt cụt tại trường học vào thời điểm này. Cây phượng vĩ có thể không có giá trị gì nhiều về tiền bạc, song cây xà cừ 40 tuổi là gỗ nhóm 1, hay cây me tây hơn cả 100 tuổi hiện bán khá đắt trên thị trường để làm bàn ghế bằng gỗ nguyên khối.
Vậy những cây này chặt xong thì gỗ của nó đi đâu? Liệu chúng có bị bán đi thu tiền bất chính hay tự xuất hiện dưới hình thức bàn ghế, lọ lộc bình phong thủy cỡ bự trong nhà một quan chức hay không?
Hậu quả của thảm họa này, là đánh thẳng vào giáo dục. Trẻ em, khi tới trường được học ra rả về trách nhiệm, về việc phải sống thẳng thớm đàng hoàng, liêm chính, phải bảo vệ môi trường. Sau những sự vụ này, chúng có tin nữa hay không?
Nguyễn Anh Thi
Trong lúc nhiều người lo lắng, thương hè tiếc phượng thì có nên nhìn nhận tai nạn này theo một góc khác là vấn đề an toàn trường học.
">Chặt cây phượng và hai tiếng trách nhiệm trong học đường
Những nỗ lực của cô giáo Dương Thu Nguyệt, giáo viên dạy Hóa tại Trường THPT Đa Phúc, Sóc Sơn, Hà Nội đã khiến học trò không còn cảm thấy “môn Hóa đáng sợ”.
Cô giáo Dương Thu Nguyệt, giáo viên dạy Hóa tại Trường THPT Đa Phúc, Sóc Sơn, Hà Nội
Liên tục đổi mới để kéo học trò lại gần
Trong ngày đầu nhận lớp chủ nhiệm mới, việc đầu tiên cô Nguyệt yêu cầu học sinh cần làm là “chúng mình phải thuộc tên nhau khi mới quen”. Mỗi thành viên trong lớp đều phải thuộc hết tên của tất cả các bạn còn lại ngay trong tuần đầu tiên đi học.
Để chứng tỏ “Hóa học không khô khan”, cô giáo sinh năm 1985 đã khiến học sinh thích thú bằng cách cho các em thấy “mọi điều của Hóa học đều liên quan đến thực tế”.
Rồi cô Nguyệt cho học trò tổ chức cuộc thi “Hoa hậu phân bón”, trong đó mỗi học sinh sẽ đóng vai từng loại phân bón để giới thiệu về đặc điểm, tính chất của bản thân.
“Học trò sáng tạo lắm và nhớ bài cũng rất nhanh, chỉ là mình có tạo điều kiện cho các con thể hiện hay không mà thôi”.
Hay khi dạy tại các lớp mà học sinh có thế mạnh về thơ văn, cô Nguyệt lại cho học sinh biến kiến thức hoá học thành thơ, thậm chí có học sinh còn phổ nhạc.
Học sinh sáng tác thơ, diễn kịch để nhớ lâu hơn kiến thức hóa
Khi là học thông qua cuộc đấu giá "Fish Tank"
Có học trò còn biến tấu kiến thức thông qua tác phẩm văn học Tấm Cám hay những vở kịch ngắn về những cuộc chiến tranh vì dầu mỏ; hoặc những góc nhìn từ của các táo trên thiên đình về việc sử dụng bừa bãi các nguồn tài nguyên thiên nhiên gây ô nhiễm môi trường.
Học trò nhờ vậy cũng trở nên hứng thú với mỗi tiết học, hiểu bài nhanh và nhớ kiến thức cũng lâu hơn.
“Để làm được những hoạt động này mất khá nhiều thời gian. Vì thế, mình phải linh động giờ giảng để cho các con được tham gia nhiều hoạt động trải nghiệm. Chương trình học nặng, học trò phải thi cử nhiều. Mình nghĩ, càng thi nhiều thì càng phải tổ chức nhiều hoạt động để các con cảm thấy thoải mái hơn, không còn thấy nặng nề khi đi học”.
Thoải mái là thế nhưng cô Nguyệt tiết lộ, những năm đầu đi dạy, bản thân cô cũng vô cùng nghiêm khắc với học trò.
“Trước đây, nếu học sinh không làm bài tập hoặc không làm đủ, mình rất hay cáu gắt. Nhưng càng gần gũi, mình càng hiểu hơn tâm lý trẻ con và thấy thương trò. Các con bây giờ học hành rất vất vả, một học sinh phải học tới hơn 10 môn. Vì thế, mình không thể bắt chúng môn nào cũng phải học thật tốt.
Giờ mình cũng phải học cách thay đổi. Nếu học sinh không làm đủ bài thì mình cũng không trách cứ mà sẽ tìm hiểu. Nếu nghiêm khắc quá, học trò cũng sẽ chống đối mà chép bài của nhau. Vậy nên khi nghe học sinh trình bày, nếu có lý do chính đáng, mình vẫn để các con được chọn lại lịch trả bài và lùi hạn nộp theo nguyện vọng. Nếu học sinh có mong muốn gì, mình sẽ cố gắng tạo điều kiện cho các con hết sức”, cô giáo 8X chia sẻ.
"Cứ chân thành, học sinh sẽ thấu hiểu"
Dạy học sinh THPT, theo cô Nguyệt cũng có những tình huống “ẩm ương hết sức”. Vì vậy, để giao tiếp được với học trò, cô giáo sinh năm 1985 đặc biệt quan tâm đến việc nói cùng một tiếng nói, nhịp chung một bước chân với học trò.
“Mình không muốn học sinh sợ mình mà muốn các con tin tưởng và tôn trọng cô. Điều này còn phụ thuộc rất nhiều vào cách mình giao tiếp với trò.
Nhiều học sinh bảo “Giờ ra chơi cô đừng lên phòng giáo viên nữa mà ở lại lớp nói chuyện với tụi con”, mình cũng đồng ý luôn. Công việc có những lúc áp lực nên khi trò chuyện cùng học trò mình cũng thấy như được giải tỏa. Nhưng để nói chuyện được với tụi nhỏ, mình cũng phải cập nhật tin tức giới trẻ liên tục để không bị ‘lạc hậu’”.
Trong 14 năm đi dạy, cũng không ít lần cô Nguyệt gặp những học trò nghịch ngợm, thậm chí có thái độ chống đối cô ngay trong giờ học.
Học trò đang ở độ tuổi “ẩm ương”, cô giáo trẻ thường chọn cách im lặng. Đến giờ ra chơi, cô tiến lại gần học trò. Ban đầu là những câu chuyện bâng quơ, dần dần học trò bắt đầu cởi mở và chia sẻ tâm tư với cô giáo.
“Thật ra, những học trò cá biệt thường là những bạn rất tình cảm và mong muốn được người khác quan tâm. Mình cứ chân thành, học sinh sẽ thấu hiểu”.
Bên cạnh đó, trong mỗi tiết dạy, cô Nguyệt cũng thiết kế các hoạt động sôi nổi để tạo cơ hội cho những học sinh đuối hơn vẫn được đóng góp nhiều vào bài giảng. Nhờ vậy, những học sinh này cũng cảm thấy mình không bị bỏ rơi phía sau.
Duyên nợ với nghề giáo
14 năm gắn bó với nghề giáo, cô Nguyệt kể, mình đến nghề như duyên nợ. Từ nhỏ nhìn thấy bố đi dạy, lớn lên thấy các cô giáo tâm huyết nên bản thân cô cũng muốn đứng trên bục giảng như một lẽ tự nhiên.
“Đến bây giờ đi dạy, mình vẫn thấy hạnh phúc về lựa chọn này. Ở ngôi trường của mình, phụ huynh rất tôn trọng giáo viên. Có những phụ huynh cách trường cả chục cây số, đến mùa ngô, mùa lạc cũng mang tới tận trường tặng cô. Mình thấy vui vì dù nghề này có thể không phải là nghề khiến mình giàu lên, nhưng nó làm mình cảm thấy thoải mái nhất”.
14 năm gắn bó với nghề giáo, cô Nguyệt kể, mình đến nghề như duyên nợ
Cũng vì gắn bó với nghề nên nếu phải nghỉ dạy dài ngày, cô Nguyệt luôn cảm thấy “sốt ruột”. Có lần, cô phải đi mổ ruột thừa vào thời điểm trước kỳ thi học sinh giỏi, học trò nói muốn đến thăm cô giáo, cô Nguyệt bảo học trò mang luôn sách vở vào viện để tiện chỗ nào cần hỏi cô sẽ giảng luôn.
Lần khác, cô phải mổ một khối u ngay trước kỳ thi khoa học kỹ thuật cấp thành phố. Trước khi nhập viện, cô giáo cũng gọi điện cho từng học sinh dặn dò kỹ càng.
Thấy con ngày nào cũng ở trường đến tối muộn, về nhà lại soạn bài vở tới tận đêm khuya, người mẹ chỉ biết than trách: “Mẹ chẳng thấy ai làm giáo viên khổ như con”.
14 năm đi dạy, tiền lương khi mới đỗ biên chế chỉ hơn 1,3 triệu đồng, nhiều người than “Sao bèo bọt thế”, nhưng cô giáo trẻ vui vẻ trả lời: “Biết trước điều đó nên không cảm thấy ‘vỡ mộng’”.
“Học trò dễ thương lắm, vậy nên mình luôn lý tưởng hóa việc đi dạy. Nghĩ đến học trò cần mình, mình lại thấy cần nỗ lực hơn để đi tiếp. Cứ như thế, đến giờ, mình vẫn cảm thấy sống tốt với nghề”.
Thúy Nga
Sau khi lọt top 10 giáo viên xuất sắc toàn cầu, cô giáo Hà Ánh Phượng tiếp tục nhận được bằng khen của Thủ tướng vì đã có những đóng góp cho ngành giáo dục.
">Cô giáo 8X với những chiêu thức làm rung động trái tim học trò
Neil deGrasse Tyson, một nhà Vật lý thiên văn, vũ trụ học nổi tiếng người Mỹ cho rằng, cha mẹ hiện đại đang kiểm soát mọi thứ và "điều khiển" con cái lớn lên theo quỹ đạo mà họ kỳ vọng.
">Trước khi trách mắng khi dạy con, cha mẹ hãy nghĩ tới điều này
友情链接